Một ngày đẹp trời, ở giai đoạn tháng thứ 8 của thai kỳ, với cái bụng nặng trình trịch, tự nhiên mình quyết định lập blog và bắt đầu luyện viết.
Mang tiếng kiếm tiền từ nghề viết lách 8 năm nay nhưng bản thân mình tự nhận thấy khả năng ngôn ngữ của mình vẫn còn nhiều hạn chế. Mình có thể viết rất nhiều bài quảng cáo sản phẩm thu hút rất nhiều khách hàng nhắn tin, bình luận mua hàng. Mình cũng có thể viết rất nhiều bài trên website lên top 1 – top 2 kiếm về hàng trăm nghìn lượt view mỗi tháng. Nhưng mình vẫn không tự tin là một người viết tốt.
Đó là lý do mình chọn bắt đầu với việc viết blog. Xem như đó là một cách để mình luyện viết, một cách để mình luyện tư duy, sắp xếp những ý nghĩ trong đầu trở thành hình, thành chữ một cách logic hơn và khoa học hơn.
Luyện viết blog cũng giống như viết nhật ký vậy, mình cảm thấy xả stress và có nơi để giãi bày những suy nghĩ, tâm tư trong lòng. Blog cá nhân này cũng sẽ là nơi lưu giữ lại những kỷ niệm, có lẽ 10 năm nữa ngồi đọc lại những bài viết này mình sẽ bật cười về sự ngây ngô của mình ngày ấy.
Mình là người ít khi thể hiện quan điểm cá nhân ở đám đông. Vì mình ngại tranh luận, ngại những pha phản đòn từ cộng đồng mạng. Đôi lúc mình sợ những suy luận của mình thiếu chính xác, những hiểu biết của mình còn nông cạn, việc mình chia sẻ không đúng làm ảnh hưởng sai lệch tới người đọc thì sao nhỉ? Thật nguy hiểm. Thế nên khi viết blog mình cũng phải học thêm đức tính cẩn thận, research, check kỹ thông tin trước khi viết hay bình luận chia sẻ về một vấn đề nào đó.
Để trở thành một người viết tốt có lẽ còn xa lắm, nhưng ít ra mình cũng đã bắt đầu từ bây giờ.
Cố lên Bé Yến nhé!